Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

Vườn Nhạc: Không Phải Là Lúc (Nguyễn Đức Quang)

Vĩnh biệt, Trưởng, Bác Nguyễn Đức Quang.
You are a true Scout Leader, Friend and Inspiration for many of us.
You’re the best, Bác Quang.
And I will miss you…

Bùi Bảo Kim
LĐ Hướng Đạo Thăng Long
Arlington, Virginia

Singer-songwriter Nguyễn Đức Quang was an exemplary Scout Leader. Here, Vietnamese girl scout Bùi Bảo Kim said goodbye to him. Another of his well-known song is titled "It's Not Time," written in the 1960s but is particularly apropos in this day and age of environment crises, global warming, and climate change.

It's not time to sit and define the problem anymore
We must use our own hands to make things fresh and anew
For decades we've been staring at one another
We doubted and criticized one another
Till the bitter and painful end.

It's not time to sit and plainly argue
If we don't have mutual trust, whom do we want to guide us?
Today's world has no more ghosts and goblins
Idols have faded, there's just you and me
We move forward with that which is ordinary.

Refrain:
Let's work, never mind praise or jeer
Let's work, be in the joy and rapture
Roll up our sleeves, with courage and determination we'll get to the solution!
We're slow on our feet and already behind others
But we still sit here worrying about the distant future
Pondering and reluctant, when can we accomplish anything?

Bài "Không Phải Là Lúc" của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, dù sáng tác trong thập niên 1960 nhưng rất thích hợp với hoàn cảnh hiện thời của Địa Cầu chúng ta. Có thể các bạn Sống Xanh sẽ cảm kích ca khúc này. Mời bạn bấm vào để nghe tiếng đàn và tiếng hát của một nhạc sĩ du ca đã sống hết lòng với dân tộc Việt.


Không Phải Là Lúc
Nhạc & lời: Nguyễn Đức Quang

Không phải là lúc cứ ngồi đặt vấn đề nữa rồi
Phải dùng bàn tay mà làm cho tươi mới
Hàng chục năm qua ta ngồi ngó nhau
Nghi ngờ nhau, khích bác nhau
Cho cay cho sâu, cho thật đau.
Không phải là lúc cứ ngồi mà cãi suông
Không tin nơi nhau thế ta định nhờ ai dắt đầu
Thế giới ngày nay không còn ma quái
Thần tượng tàn rồi, còn anh với tôi
Chúng ta đi tới bằng cái bình thường thôi.

ĐK:
(Làm việc đi không lo khen, chê
Làm việc đi hãy say và mê
Cứ bắt tay gan lì chúng ta giải quyết.
Mình chậm chân đi sau người ta
Còn ngồi đây nghĩ lo viễn vông
Thắc mắc ngại ngùng đến lúc nào mới làm xong!)

Không phải là lúc cứ ngồi chờ có được tốt đẹp
Mà phải khởi sự nhọc nhằn hay nan bách
Nhìn về xa xăm tin rằng tự chúng ta gây dựng nên
Chính chúng ta đi trong đêm đen ra bình minh.
Không phải là lúc ta chờ người cứu luôn
Không ai cho ta cái sức mạnh mà ta chẳng còn!
Thế giới này sống không toàn lý thuyết
Bằng lời phập phềnh miệng tranh đấu suông
Bước đi khi chính mình đã đầy tự tin.

(ĐK)

Công bằng, nhân ái không phải là những điều nói hoài
Mà từ trời cao vội vàng nó bay ngay tới
Để tìm cho ra con đường thương mến nhau, ngang bằng nhau
Hãy bước ngay vô trong gian nan, trong khổ đau.
Dân chủ, tự quyết không phải là phép tiên,
Đem ra rêu rao bốn năm ngày là ta có liền!
Lo công lợi chung không phải cao hứng
Một ngày, vài ngày làm nên vẻ vang
Có chăng khi chúng ta hết sợ thời gian!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến