Hồi Chuông Đầu Xuân
Xuân còn mất theo dòng luân chuyển
Xuân lại về rón rén cành mai
Vô thường tan biến từng giây
Trăng tròn rồi khuyết vơi đầy nỉ non
Xuân lại về rón rén cành mai
Vô thường tan biến từng giây
Trăng tròn rồi khuyết vơi đầy nỉ non
Nhịp chuông dội vang ngân xa thẳm
Bát nhã tâm thấm đẫm muôn loài
Suối ngàn vũ trụ trùng khơi
Ngàn sao lấp lánh bầu trời vô tư
Hồn tuyệt đỉnh em yêu có biết
Giải Ngân Hà tha thiết trong mơ
Có nghe hơi thở bên bờ
Nhiệm màu giác ngộ hoa đào sang xuân
Mang chan chưá tiền nhân hậu thế
Tấm chân tình gửi mãi không thôi
Hỡi người lữ khách kia ơi!
Xa hương có nhớ về nơi sinh mình?
Màu lá thắm trời xanh ai trộn
Thương nước non lận đận bốn muà
Phế hưng bao trận bể dâu
Ân tình sống lại toàn cầu còn đây
Người cảnh tỉnh vơi đầy nhân thế
Kẻ đam mê tăm tối hoạ gây
Sân si cố chấp thân này
Ái tình nhục dục đoạ đầy mãi thôi
Đừng mộng mị xa xôi thống thiết
Áo cà sa giải thoát cho đời
Nương thuyền vượt sóng biển khơi
Xa rời ác quỷ thảnh thơi linh hồn
Xuân đi mất lòng người luyến tiếc
Dòng thời gian lá biếc uá tàn
Đợi chờ hơi thở nàng xuân
Vô thường giả tạm trần gian héo mòn...
Dãy dừng lại muôn vàn thứ lữ
Nhịp cầu xây lầm lỡ mất đi
Yêu thương được sống làm người
Ghen tuông đố kỵ hẹp hòi làm chi...?
Xin để lại vài lời nhắn nhủ
Nhỡ mai kia cổ độ trăng soi
Nấm mồ lạnh lẽo lẻ loi
Sinh sinh tử tử cuộc đời hư vô
Ta trở lại quê nhà vĩnh cửu
Nơi Phật Đà ngự toạ đài sen
Cam lồ mát dịu hồn nhiên
Bình an hạnh phúc ưu phiền xua tan...
tặng Thầy, Ni Cô và các Phật Tử nhà Phật.
Lu Hà - 11.1.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét