Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Tùy Bút: Người lạ trong đời - "Strangers" in our lives


My laptop computer was out of commission for a few days. A repair technician came and I asked him a few things about keeping the keyboard clean. What do you use to clean your keyboard and monitor? He told me to use rubbing alcohol, 90% or higher. I've been happy with that advice ever since. Many thanks to the "strangers" in our lives.

Mấy hôm trước máy điện toán của Hồng Hương Junior bị cảm hay sao đó nên tự dưng có mấy cái lằn hiện lên. Có bao giờ bạn gặp trường hợp này chưa?

Một sáng đẹp trời, HH mở máy ra thì thấy mấy lằn ngang dọc đủ màu xuất hiện. Thế là "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ." Dù trời đẹp, mây thanh, gió mát, nhưng cõi lòng thì hơi tan... tác. Thế mới biết cái tâm ta chủ động nhiều thứ! Máy hư, làm sao làm việc? HH nhớ bài "Cần Thiết" của thầy Trần Bích Lan, tức nhà thơ Nguyên Sa:

Không có anh lấy ai đưa em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa

Những lúc em cười trong đêm khuya,
Lấy ai nhìn những đường răng em trắng
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mờ ai thở để sương tan

Ai cầm tay cho đỏ má hồng em
Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc ...
Không có anh nhỡ một mai em khóc
Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao đi
Tóc sẽ dài thêm mớ tóc buồn thơ
Không có anh thì ai ve vuốt

Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa xuân
Nghe đường máu run từng cành lộc biếc...

(Bài này HH thuộc lòng, còn một đoạn cuối nhưng hơi buồn nên HH không chép vào đây.) Đại khái là "anh" rất cần thiết.

Máy điện toán dĩ nhiên không phải là anh rồi, nhưng cũng cần thiết theo kiểu khác, ít ra cũng là bạn đồng hành và phụ tá đắc lực, HH rất biết ơn. Máy không to lắm, HH đi đâu cũng mang theo rất gọn, cất trong cặp nhỏ hơn cặp mình đi học hồi xưa, Bình Thường mua tặng HH chiếc cặp này, "made in Việt Nam" đàng hoàng. Bình Thường tánh tình phong lưu, đi đâu cũng trả tiền, đúng là người Việt Nam hào phóng.

Ôi những lằn ngang dọc, càng lúc càng lan rộng và dài. Giống như nghiệp quả đến bất ngờ, không biết trước được. Cũng may là HH còn dịch vụ bảo hiểm... nhân thọ cho máy này. Gọi công ty, xin gửi một hiệp sĩ đến cứu vãn tình hình. Hiệp sĩ đến và chuyện gì đến đã đến!

Trong lúc hiệp sĩ làm phận sự, HH hỏi vì sao và vì sao. Hiệp sĩ bảo tại màn ảnh bị hư, có thế thôi. HH hỏi thăm ông bí quyết lau phiếm gõ và bảo trì màn ảnh. Ông mách:

1. Dùng cồn 90% hoặc cao hơn.
2. Lau nhẹ ngang một lần thôi, đừng lau tới lau lui.
3. Khi đóng màn ảnh, cầm từ chính giữa, kéo nắp xuống để đóng máy lại, đừng đóng từ bên trái hay bên phải.
4. Đừng bao giờ đặt vật gì lên trên máy.
5. Khi cần di chuyển máy, nhớ đóng máy lại rồi muốn dời đi đâu thì đi, vì máy rất nhạy cảm.

Trước khi anh hùng cứu máy ra về, HH tặng mấy trái chanh trên cây (điểm này HH bắt chước Mẹ). HH lấy bao, mời ông tự hái cho vui và bảo đây là hữu cơ, làm ơn giúp giùm vì nhiều trái quá, dùng không kịp. HH nói ông hái trái nào tốt nhé, coi chừng mấy trái khô. Ông nói mấy trái chanh này còn tốt, cô xem trọng lượng còn nặng, nghĩa là còn nước chanh trong đó, chưa khô.

Hôm đó gặp người chưa bao giờ quen, và chắc sẽ không bao giờ gặp lại, nhưng học hỏi được nhiều...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến