Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Tùy Bút: Chị tôi, Giai nhân Tí

Chị tôi, Giai nhân Tí

Tên của Hồng Hương không phải là... Hồng Hương. HH là tên của Mẹ. Khi viết bài HH dùng tên HH cho vui, để có chút kỷ niệm với Mẹ. Nếu có Al Gore Jr. (Junior) thì chắc cũng có thể có HH Jr., mặc dù là con gái. Con gái giống mẹ, không phải là chuyện lạ. Bởi vậy ngày xưa các anh bạn nhiều khi đùa với nhau, bảo rằng nếu muốn biết bạn gái hiện thời kiêm bà xã tương lai “ngày sau sẽ ra sao” trong vài chục năm nữa thì cứ nhìn bà má nhà nàng. Hồi nhỏ nghe buồn cười, nhưng bây giờ sau một thời gian hoa vàng mấy độ, “nhìn lại mình đời đã xanh rêu,” dường như nghe cũng có đôi phần chân lý trong đó.


HH nghĩ được làm người nữ là một điều may mắn, được gần gũi, thủ thỉ với mẹ, và bên mẹ còn có chị gái, em gái, bạn gái, những người làm gương tốt cho mình. HH có ba chị. Đúng ra là có 4, nhưng chị Hai mất hồi nhỏ rồi, lúc chị mới hơn 1 tuổi thôi - tội nghiệp ba mẹ của HH, chắc mất người con đầu lòng nỗi buồn quay quắt lắm. Trên thế gian này còn có quá nhiều cảnh tử biệt, sinh ly, đời sống tự nó đã là những nỗi đau chất chồng, huống chi con người lại gây thêm chinh chiến, sát sinh, khối sầu càng thêm nặng. Nhưng dù sao chăng nữa, may mà có nhau, “đời còn dễ thương”...

Không được là “ngũ long công chúa,” thì còn lại 4 cô con gái, mình xin được là "tứ đại giai nhân” cho oai. HH xem tự điển rồi, “giai” có nghĩa là tốt đẹp, hay ho, xinh đẹp. Chẳng hạn như giai âm là tin lành, giai cú là câu nói hay, giai chương là bài thơ ý đẹp văn hay, giai ý là ý tứ hay đẹp, giai kỳ là ngày lành tháng tốt, giai khí là thời tiết đẹp, giai ngẫu là đôi bạn xứng với nhau, giai phẩm là tác phẩm hay, giai tế là rể quý, giai thoại là truyện truyền tụng hay đẹp. Đại khái, “giai” là tốt đẹp. Vậy hôm nay HH xin phép được hầu chuyện trên VNAC, “tôi kể người nghe” về một giai nhân của HH (và có lẽ cũng của một số người ái mộ), một giai nhân ăn chay, nhân ngày sinh nhật của chị, rực rỡ hiện diện trên hành tinh trái đất này trong 26 năm và 432 tháng qua, chưa kể 9 tháng vacation trong bụng mẹ.

Chị của HH tuổi tí. Cái số này dường như phải làm việc nhiều và rất siêng năng. Ngoại hình chị giống Hương Giang, nhân vật nữ trong “Dù Gió Có Thổi.” Như thế đối với HH là giai nhân rồi, xinh quá đi chứ lị! Nhưng quan trọng hơn là nét đẹp bên trong chị. Chị là một người ăn chay trường từ nhiều năm qua. Tính tình chị rộng rãi, thường cho hơn nhận, hay nghĩ đến người khác, rất tế nhị và biết điều. Lúc HH còn nhỏ, các anh chị lớn của HH đa số đã có gia đình, ra riêng; chị Tí tuy là con gái thứ nhưng còn "tại gia," đã đảm đang giúp cha mẹ lo cho một đàn em 4 đứa vừa ăn vừa học, trong số đó có HH.

Chị Tí lớn hơn HH 13 tuổi, nhưng chị rất hồn nhiên và vui vẻ, nên dễ gần gũi với nhi đồng như HH lúc đó. Mỗi ngày sáng sớm chị đều đặn đi cùng Ba ra sở làm, HH không thấy chị than hay nhăn nhó bao giờ. Thật vậy, những hình ảnh về chị đều đẹp – có một lần HH giận chị, tủi thân, tủi khỉ chi đó nên bỏ nhà ra...sân ngồi khóc (con nít, đâu biết đường đâu mà đi xa, cửa rào thì khóa rồi, ra sân cạnh bên phòng khách đã là xa lắm), nhưng đó là do HH nhõng nhẽo, chứ không phải chị la mắng chi. Chuyện này đã đi vào lịch sử “đầy nước mắt” vì ba HH Jr. có chép lại; có ông bố thích viết văn, ngày xưa mình còn bé ra sao, đều được ghi vào "nhật ký đời tui."

Chẳng hạn như ngày sinh nhật thứ 7, thứ 8 chi đó của HH, bố viết là HH cầm tờ giấy cuộn lại như micro rồi đi vòng vòng phỏng vấn mọi người trong nhà như là phóng viên tập sự. Câu hỏi đơn giản: “Ngày mai sinh nhật em, anh/chị tặng gì cho em?” Lạy Chúa, vậy mà ở nhà cũng hưởng ứng trả lời mới vui! Hình như có người trả lời sẽ tặng một đôi dép. Chà, 7, 8 tuổi mà có dép mới thì đủ hạnh phúc rồi. Bởi vậy trong tuồng cải lương “Bông Hồng Cài Áo,” người mẹ có nói - HH nhớ mang máng: “Hồi nhỏ mình cho nó cục kẹo, nó cũng mừng, đi đâu nó cũng đòi theo..” (còn câu sau thảm lắm, HH không viết ra đây, vì đoạn này là lúc khán giả lấy khăn mouchoir ra chậm nước mắt!) Trẻ con không phức tạp, dễ gần với Thiên Đàng
thanh khiết, bởi vậy Thánh Kinh có câu: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.” (Mát-thêu 18:3)

Chị Tí của HH cũng có tính trẻ thơ dễ thương đó. HH còn nhớ có một buổi tối mấy chị em quây quần ở nhà, bỗng nhiên ngẫu hứng, “thể theo lời yêu cầu,” chị dẫn các em đi xem ciné, phim gì HH quên tên rồi, nhưng chỉ nhớ những giây phút vui tươi, thoải mái, thương yêu bên chị. Với chị, tất cả đều sung túc, hạnh phúc.

Có lẽ chị thông minh, nhanh nhẹn, nên đi làm được thành công, tương đối có nhiều tiền. Ngày tựu trường, ngày sinh nhật... ôi chao chị đều mua áo đầm mới, áo mưa xịn của Sears (không quên một chiếc ô đi kèm, làm HH rất mắc cỡ không dám xài vì chung quanh bạn bè không có ai được như rứa), cặp táp rộng, xe đạp mini màu trắng thật "soang".. Nếu biết HH thích sách nào, chị cũng đều mua cho, trước khi HH xin. Mà hầu như HH không bao giờ phải xin chị gì cả. Chị thương em và để ý, nên nếu có điều kiện, chị cho em được vui. HH chỉ thấy mình được thương, chứ không phải chị nuông chiều mình quá độ để làm mình hư hỏng hoặc huấn luyện mình thành con người vật chất. Trái lại, chị Tí của HH tâm hồn rất sâu sắc. Chị xinh đẹp và biết cách ăn mặc hợp thời trang (bằng chứng là ngày xưa trong tủ áo chị một dọc áo dài đủ thứ màu, có cả màu xanh đọt chuối là một màu nhiều "ấn tượng"), nhưng chị không bao giờ chạy theo giá trị bên ngoài. Chị vào nhà dưỡng lão thăm Mẹ, nhưng cũng chăm sóc cho các bác khác. Khi chị đi, các bác nhớ, hỏi thăm hoài. “Đi cho người ta nhớ, ở cho người ta thương” đúng là cách xử thế tự nhiên của chị.

Kỷ niệm về người chị dễ thương thì rất nhiều, mục đích HH chỉ muốn chia sẻ về một người đẹp, và người đẹp này HH lại có duyên được làm em.

Người ta nói “thời gian thắm thoát thoi đưa, như bóng câu qua cửa sổ.” HH là dân thành phố, chưa nhìn tận mặt chiếc thoi bao giờ, chỉ được xem trên TV hoạt cảnh bài “Thoi Tơ” (“Em lo gì trời gió, em lo gì trời mưa, em lo gì mùa hè, em tiếc gì mùa thu..” thơ Nguyễn Bính, nhạc Đức Quỳnh), còn bóng câu như bóng ngựa phi đường xa thì lại càng không thấy “trên phố đông người qua”! Nhưng đại khái thời gian bay nhanh vèo vèo, và chị Tí của HH ngày nay đã có cháu ngoại rồi, cháu gái cũng xinh giống bà lắm lắm.

Chị Tí từ ái, không giết hại loài vật, có đời sống tâm linh cao, luôn nói những lời lạc quan, chị là một người con, người em, người chị,
người vợ, người mẹ, người bạn, người công dân tốt. Đối với HH, chị Tí là một biểu tượng tình thương vô điều kiện của Đấng Thiêng Liêng. Trên đời này, chị Tí là một giai nhân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến