Thứ Năm, 9 tháng 6, 2011

Quách Tĩnh-Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 23)


The fictional martial arts vegan heroes continue their adventure. In Cancún, vegan Guo Jing runs into his sworn brother Zhou Botong, who is at least 40 years his senior but remains a child a heart.

Kỳ trước: Quách Tĩnh Hoàng Dung Ăn Chay (Hồi 22)

Trước ngày rời Mễ ca, “tổ hợp” Quách Tĩnh-Hoàng Dung-Dương Khang-Niệm Từ ăn chay, tức ban tứ ca Võ Lâm 00Thấy, tổ chức một buổi dã ngoại ngoài biển, nướng bắp và khoai lang, shish kabab chay, dùng que xiên khóm vàng, ớt chuông xanh, cà chua bi đỏ (to bằng hòn bi nên có lẽ được gọi bằng cái tên mi-nhon ngon ngon như thế), nấm nâu, đậu hủ trắng, tất cả được tẩm xốt bạt-bờ-kiêu (BBQ) do chính tay Quách Tĩnh chế biến. 

Dân chúng quanh vùng được mời tới dự, đều háo hức hưởng ứng, ngay cả những cặp tân lang và tân giai nhân du khách đến xứ Mễ ca nổi tiếng biển ấm trời xanh này cũng hiếu kỳ ghé vào ăn thử. Quang cảnh rộn rịp như lúc người trong phim chưởng chen nhau xem mãi võ sơn đông quảng cáo cao đơn hoàn tán, bổ thận hoàn, nhổ răng không đau. Có điều, đây là sáng kiến giới thiệu thức ăn chay miễn phí, được đích thân những anh hùng võ công lừng lẫy ra tay hành động để cứu dân độ thế, giúp dân giữ gìn sức khỏe, tránh nạn dịch giết người do thịt rượu gây ra, cũng như mau mau giúp cho môi trường thoát cảnh lỗ-buôn quanh-mìn (global warming) vì kỹ nghệ nuôi gia súc lấy thịt thải ra quá nhiều khí mê-tan, khiến quần hùng kẻ thì mẩn tâm thần, hồn phi phách tán, người thì nhà tan cửa rung rinh vì phải đi tỵ nạn môi trường tránh nước biển dâng cao.

Bốn người hăng hái chia nhau đi phát thức ăn chay, môi nở nụ cười hàm tiếu như hoa mười giờ đầy thiện cảm.

Quách Tĩnh Ăn Chay: Dạ mời anh!
Hoàng Dung Ăn Chay: Mời, mời!
QT: (nói riêng với HD) Em Dung, em phải nói là kính mời hoặc con mời bác chứ! Ngôn ngữ người Việt Nam rất là lịch sự.
HD: À, em quên. Ở ngoài đảo đâu có nói chuyện nhiều với ai, nên hơi ngang tàng về diện này đó mà! (gặp một lão gia tóc bạc, cúi đầu chào) Dạ chào cụ, con mời cụ ạ!
Cụ già: (khoái chí cười) Ha ha, hô hô!
HD: Ơ...
Cụ già đưa tay làm dấu: Suỵt!
HD: Lão...
Cụ già bấm tay HD, hai người phi thân ra khỏi đám đông đến sát bờ biển, nhanh đến nỗi không ai nhìn thấy.
HD: Lão Ngoan Đồng!!
Chu Bá Thông: Ái dà, ngươi nhận ra ta à!
HD: Hứ! Lão Ngoan Đồng mang râu giả và mắt kính râm cũng khó nhận ra, nhưng tiếng cười thì ta không lầm được.
CBT: (vả hai bên miệng) Bậy quá, bậy quá, cái miệng nó hại ta nè! Nhưng mà không sao, cười là thang thuốc bổ! Vả lại, ngươi nhận ra ta cũng được, vì ta cũng đang cố tình tìm ngươi mà!
HD: Lão Ngoan Đồng tìm ta có chuyện gì?
CBT: Thật ra là ta nhớ nghĩa đệ, muốn tìm đấu với hắn vài chiêu cho vui để nhớ kỷ niệm ngày nào trên Hoàng Hoa Đảo.
HD: Vậy không nhớ tiểu cô nương à?
CBT: Ái chà, người nữ như ngươi rắc rối còn hơn bà Ê-già, có gì mà cho ta nhớ chứ hử!
HD: Rắc rối, mà có người thương mới lạ!
CBT: Thì chỉ có gã Âu Dương Khắc, cháu của Âu Dương Phong Tây độc... hơn khí thải, thôi ta miễn bàn. Còn Quách đệ ta khù khờ, tội nghiệp...
HD: Ơ ơ... Lão Ngoan Đồng! (ngúng nguẩy) Biết thế ngày xưa không thèm đến chơi với họ Chu trên đảo!
CBT: (cười khì khì) Hoàng Dung à, tính ta hay chọc mà! Ăn chay trường đừng giận!
HD: (ngạc nhiên) Lão Ngoan Đồng! Sao người biết ta ăn chay trường?
CBT: Chuyện nhỏ thôi! Nếu không thích ăn chay thì các ngươi đâu có phát thức ăn chay làm chi chứ hả!
QT: (ở đâu lù lù hiện ra) Quách đệ xin kính chào Chu huynh!
CBT: (mừng rỡ) A, Quách Tĩnh! Quách Tĩnh ăn chay! Để xem ngươi mạnh như trâu hay như cỏ nhe!

Thoạt nói xong Chu Bá Thông liền ra chiêu tới tấp. Quách Tĩnh ăn chay biết người anh kết nghĩa tâm hồn như trẻ thơ chỉ thích đùa cho vui, nên cũng hăng hái phòng vệ. Hai người tránh đám đông, cước bộ nhanh như gió biển. Hoàng Dung ăn chay cũng không kém, bám theo sát nút để mục kích, và nhất là ủng hộ cho Quách ca của nàng trước lão huynh đài phá phách kia.

Vốn đã được họ Chu truyền dạy song thủ hổ bác nên Quách Tĩnh có thể mỗi tay đánh một đường võ khác nhau. Nay lại có thêm Thuần Chay Chân Kinh, nên võ công Quách Tĩnh ăn chay lại càng thêm tiến bộ không ngờ.


CBT: (đang đánh bỗng dừng tay) Khoan, khoan! Chiêu này rất lạ, ngươi luyện từ bao giờ?
QT: (gãi đầu) Tiểu đệ cũng không biết.
CBT: Hừm... (mừng rỡ reo lên) A ta biết ra biết rồi!
QT: Là sao đại huynh?
CBT: Làm mà không làm.
QT: Làm mà không làm.
CBT: Không làm mà làm.
QT: Không làm là không làm.
CBT: (bứt tóc, giậm châm) Ái chà, Trâu nước ơi, có vậy mà ngươi cũng không biết..
Hoàng Dung: Lão huynh đài, Quách ca ta nói đúng đó chớ: Không làm là không làm, có gì mà khó hiểu! Suỵt, có người đang tới kìa...

Một Ê-già trung niên đội nón rộng, da bánh mật khỏe mạnh, người phốp pháp, dung nhan hồn nhiên, một tay cầm bánh burrito chay, một tay xách giỏ đựng các món ăn chay vừa được tặng ban nãy. Nàng vừa đi vừa vô tư ăn bánh burrito, vừa thưởng thức mặt trời đang chiếu nắng ấm đầy sinh lực. Bỗng nhiên có tiếng nhạc Lô-vờ Xì-to-ry ( “Love Story”, Chuyện Tình) trổi lên trong không gian... Nàng nhìn quanh quất để tìm tiếng nhạc thì chợt thấy nhóm Chu Bá Thông, Quách Tĩnh, Hoàng Dung đang đứng gần đó dưới túp lều tranh 3 quả tim vàng.
Chu Bá Thông thường tránh xa ba dặm mỗi khi gặp người nữ, nhưng bây giờ bỏ chạy không kịp, nên lúng túng thấy rõ khi thình lình bắt gặp mắt nai cha-cha-cha.

(Nhạc Love Story)
Biết dùng lời rất khó
Để mà nói rõ
Ôi biết nói gì cuộc tình lớn quá!
Chuyện tình đáng nhớ
Tuy cũ như là biển già trắng xóa
Cuộc tình quý giá
Như những ngọc ngà nàng dành cho ta
Ôi biết nói gì?

Với một lời quý mến, mà nàng nói đến
khi bước chân vào đời vắng ngắt
Cuôc tình thứ nhất,
Muôn kiếp muôn đời là tình vĩnh viễn... 


Kỳ tới: Chu Bá Thông sợ mà không sợ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến