Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Cõi Thơ: Luật Hay (Quỳnh An)

Luật Hay

Nếu còn chút khoảnh khắc nào trong đời sống

Cho em được nhìn anh

Một thoáng bên nhau rồi lại xa nhanh

Mưa bay bay một chiều xanh lá

Tóc em đã tàn phai hương mạ

Nụ cười buồn hiu hắt tiễn người đi...


- Chiến tranh là chuỗi dài biệt ly

Từng giọt lệ nóng trên tay vụng về

Anh lấy gì để giữ lấy ngày mai

Trời rất trong mà lòng anh như tối

Ôi em yêu, nhịp tim anh bối rối
Làm sao khi lương tâm nhuốm máu người

Những trẻ thơ, cụ già và thiếu nữ

Sẽ vì anh mà thịt nát xương rơi!

Những thanh niên gọi là thù vạn cổ

Có chăng em người tình xưa bé nhỏ

Biết rộn ràng những buổi nắng vừa lên
Và hẹn hò trong những buổi chiều êm

Ngôn ngữ họ dù tai nghe chẳng quen

Nhưng cảm xúc yêu thương gần gũi lắm

Họ cũng như mình, biết quý trời xanh thẳm

Thích hát ca giữa hoa lá thiên nhiên

Họ có mẹ cha, anh em và láng giềng

Có ước mơ dù đời thường an phận.


Nếu ta sống để cho và không nhận

Thì còn gì tốt hơn mạng sống này

Y sĩ tranh đấu mong cứu người từng giây

Còn chiến trường, người giết người banh thây!


Nếu là vua, anh sẽ ra luật hay:

Bãi bỏ mọi vũ trang và quân đội

Không vũ khí lấy gì mà giết nhau?

Và binh sĩ sẽ là người bắc cầu

Ngang sông sâu cho các em vào lớp

Binh sĩ sẽ chung vai xây đường sá
Một viên đạn hóa thành ngàn viên đá

Dựng tổ ấm cho người vô gia cư và trẻ mồ côi

Binh sĩ rồi thăng hoa nhiều mảnh đời

Niềm hãnh diện của người làm hòa sĩ!

~ Quỳnh An

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến